Phân tích nhân vật hai cha con trong truyện ngắn Lão Hạc hay nhất
Đề bài: Phân tích hai nhân vật cha con trong truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao.
Bài giảng: Lão Hạc – Cô Phạm Lan Anh (GV )
Phân tích hai nhân vật cha con trong truyện ngắn Lão Hạc – văn mẫu 1
Lão Hạc là một truyện ngắn thành công của Nam Cao viết về cuộc sống của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Lão Hạc, nhân vật chính trong truyện là một người nông dân chất phác, nhân hậu nhưng chịu nhiều hoạn nạn. một mình sống trong hoàn cảnh nghèo khó nhưng giàu lòng tự trọng và rất mực yêu thương con cháu.
Xã hội trong truyện Lão Hạc là một xã hội bất công, giam cầm con người trong nghèo đói, lam lũ. Bên cạnh những kẻ trộm cắp xuất thân nghèo khó như Binh Tư, còn có những con người thật thà giàu lòng tự trọng như Lão Hạc – đóa sen thơm giữa ao bùn!
Là một nông dân nghèo, không có ruộng phải cày cuốc thuê. Ông lão tằn tiện, dành dụm được một mảnh vườn nhỏ. Tài sản duy nhất giúp anh có thêm một ít mùa màng. Hoàn cảnh của anh ấy thật cô đơn; Lão phu nhân mất sớm, hai cha con vất vả câu hàng ngày, lấy đâu ra con trai lấy vợ? Tiền mặt, tiền cau, tiền rượu, tiền cưới nữa, chắc cũng phải hai trăm. Không cưới được vợ, cậu con trai buồn bã bỏ nhà cao su, gửi về cho cha mấy đồng bạc ăn vạ làm quà và con chó Vàng – định làm thịt ngày cưới. Vợ chết, con trai đi biệt xứ với lời hứa trăm nén bạc sẽ trở về, ông sống cuộc đời cô độc, cô độc với tuổi già, chỉ có đứa con trai Vàng làm bầu bạn. Ông lão dồn hết tình thương và sự chăm sóc cho con trai mình cho con Vàng. Ngòi bút bùi ngùi, xúc động: “Già rồi mà ngày đêm, một mình chẳng ai buồn. Lúc đó có con Vàng thì đỡ hơn một chút. Ông già và con Vàng sống qua ngày với nhau .củ, khoai, hến, ốc… Nhưng ngặt nỗi nó phải rời xa Vàng Con Trong nụ cười gượng gạo, chứa chan đôi mắt đẹp, cay đắng, xót xa cho số phận: Vậy mà con Vàng ăn ngoan hơn thầy. Ngày nào mày cũng ăn như vậy, tao lấy đâu ra tiền nuôi nó, thôi thì điên lên, lấy tiền cũng không thì thôi”. Xã hội khắc nghiệt đã cướp đi mọi niềm vui nhỏ nhoi của anh. Chưa hết thiên tai, bão cướp đi mùa màng ít ỏi trong vườn. Rồi cơn bạo bệnh hai tháng mười tám ngày đã đẩy anh xuống cảnh cùng cực, túng thiếu. Anh đã chọn cái chết đắng cay: tự đầu độc.
Câu chuyện kể rằng Hạc là một người tốt bụng. Những lời nói và suy nghĩ chân thành của ông lão trong hoàn cảnh khó khăn khi nói với cô giáo khiến tôi không khỏi đau lòng. Lòng nhân hậu của ông lão càng cảm động hơn trong cách ông chăm sóc con Vàng. Ông chăm sóc nó như một đứa trẻ: bưng bát cơm cho nó ăn, ăn gì cũng đút cho ăn: cắn vài miếng rồi lại cắn một miếng như người ta cho trẻ con ăn, bắt chấy. . , rồi ông tắm cho nó, rồi ôm măng mà cưng nựng… Lúc nghèo, không còn gì cho nó ăn, thậm chí không còn gì để nuôi thân, định bán đi nhưng ông chần chừ mãi. Bán đi nó khóc vì tủi thân: nó cười như mếu mà mắt rưng rưng, và nhất là nó buồn khi thấy “có gì bằng tuổi mà còn lừa được con chó”. Nỗi thương xót, hối hận của ông đối với con Vàng sâu sắc đến nỗi nó trở thành nỗi đau khôn lường: mặt ông bỗng teo tóp lại… miệng nhỏ như miệng trẻ thơ. Anh đã khóc và hối hận. :
“Mẹ kiếp, thầy! Nó có biết gì đâu!… nó cứ làm như trách mình vậy…: “À! Ông già xấu xa! Tôi sống với anh ta như vậy mà anh ta lại đối xử với tôi thế này?”.
Thật là một người đàn ông tốt bụng, đơn giản! Có bao nhiêu người dám lừa dối và đối xử không thương tiếc với người thân và đồng bào của mình. Thế nhưng lão Hạc vì hoàn cảnh khó khăn vẫn tự trách mình không tốt với con chó!
Không chỉ vậy, lão Hạc còn là một nông dân hào hoa. Dù sống trong cảnh túng thiếu, nghèo khó nhưng ông vẫn giữ được phẩm giá của mình. Ông già nghèo nhưng không hèn, không vì miếng ăn mà quỳ lạy xin ai. Thậm chí đoán rằng vợ của giáo viên đang hơi phàn nàn về sự giúp đỡ của giáo viên đối với cô ấy, anh ta đã tránh mặt giáo viên.
Tôi rất tự hào, tôi không muốn bị mọi người khinh thường sau khi tôi chết. Không còn gì để ăn, nhưng ông lão vẫn không động đến số tiền dành dụm gửi cho ông giáo để nếu ông chết sẽ để tang cho ông: “Tôi không có nhà, nếu chết tôi cũng không biết lấy ai mà lo, cho hàng xóm thì chết không nhắm mắt…” Thật là một nhân cách hiếm có trên đời!
Cảm động hơn cả là tấm lòng của lão Hạc dành cho đứa con trai duy nhất của mình. Yêu em, anh chúc em hạnh phúc. Dù đang chết đói, không còn câu nhưng biết con trai không đủ tiền lấy vợ, ông lão vẫn giữ mảnh vườn cho con với suy nghĩ “Mẹ nó mua thì hưởng”. . Vì nghèo nên không lấy được vợ cho con. Càng đau hơn khi tôi đi làm rẫy cao su mà “nó là của người khác, không phải con mình”. Nhớ con, ông nói chuyện với Vàng Con và cảm thấy nỗi nhớ con vơi đi vì Vàng Con là kỉ niệm của con trai ông.
Nhớ em, anh trầm tư, không nỡ bán mảnh vườn vì nghĩ đến tương lai của em. Anh ấy đã để dành sản phẩm của khu vườn để làm vốn trong tương lai. Ông đã hy sinh tất cả cho con cái của mình. Trước khi chết, ông gửi lại mảnh vườn cho ông giáo, người hàng xóm thân thiết của mình để khi các con ở trại về sẽ tặng lại cho các con. Ông mất đi nhưng lòng ông vẫn hướng về con và mong sao cuộc đời con mình không phải đau đớn như ông. Cuộc đời lão Hạc thật bi đát làm sao!
Anh ấy muốn sống một cuộc đời trong sạch, nhưng xã hội không cho phép anh ấy sống. Cuộc sống quá bế tắc, anh phải tự tử để bảo toàn danh dự. Cái chết của Hạc chứng tỏ mình vô tội. Cái chết của anh đã tố cáo xã hội đen tối thời bấy giờ không thể chấp nhận một con người lương thiện như anh. Lão Hạc là người có nhân cách cao thượng, dù cuộc sống có gian khổ đến đâu. Nam Cao đã khắc họa hình ảnh lão Hạc đẹp đẽ, cao quý như hình ảnh cò và sếu trong ca dao:
“… Có loạn thì nước trong, chớ loạn nước đục. Khổ thân cò con”.
Là người nông dân sống trong điều kiện khắc nghiệt của xã hội thực dân, phong kiến, con người luôn bị cái chết đe dọa hàng ngày. Tuy nhiên, lão Hạc vẫn giữ được phẩm chất cao thượng, trung thực của mình. Tình yêu và sự hy sinh của ông dành cho con thật đáng quý. Cảm động trước tình phụ tử cao cả và thiêng liêng của lão Hạc, em càng yêu mến và kính phục người đàn ông giản dị mà cao quý ấy hơn. Sự ra đi của lão Hạc tuy đau đớn nhưng như tiếng hạc cất cao từ đất, vút lên trời xanh.
Lão Hạc là hình ảnh cảm động và cao quý của người nông dân thời Pháp thuộc. Trước khi mất, ông đã gửi mảnh vườn cho ông giáo, người hàng xóm thân thiết và tin cậy của mình để khi con trai ông trở về sẽ trao lại cho ông. Ông tự chôn mình cho đến chết để không ăn bớt tiền ruộng vườn, với hy vọng cuộc sống của con trai không gặp nhiều khó khăn như ông. Vậy con trai lão Hạc là người như thế nào?
Đó là một thanh niên vắng mặt, người mà anh ấy yêu quý và mong đợi. Qua nỗi nhớ của ông lão, ta hiểu thêm gì về tính cách anh thanh niên, con bác Hạc?
Trước hết, lão là người con yêu quý của lão Hạc. Khi mẹ anh qua đời, anh vẫn làm việc chăm chỉ, mơ ước được cưới người con gái anh yêu và sống hạnh phúc với cô ấy. Anh ấy đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho đám cưới, nuôi một chú chó cho bữa tiệc. Nhưng nhà gái thách cưới cao quá, gần trăm bạc Lão Hạc phân tích cho con: “Bán vườn thì lấy đâu mà cưới?”. Vậy là người con gái anh yêu đã trở thành vợ người khác!
Anh ra đi, phải ra đi vì uất ức vì ở lại đau hơn! Xa quê hương và người cha thân yêu, anh rất đau lòng. Nghèo đến nỗi không lấy được vợ, buồn quá! Con thương cha, con hiếu thảo nhưng cha vẫn phải ra đi. Mong được trăm lạng bạc để về trả nợ công danh! Thế là anh xin vào làm ở đồn điền cao su, nhưng ai chẳng biết:
Cao su đi dễ khi khó trở lại Khi còn non, khi như căng phồng!
Chỉ có anh, biết hay không, anh vẫn ra đi với bao đau thương, uất hận, nên anh vẫn dám đi… ước mơ, hy vọng… thật đáng buồn, đáng thương!
“Tôi chỉ biết khóc chứ biết làm gì hơn? Cái thẻ của nó ở giữa. Hình của nó chụp rồi. Nó lại lấy tiền của người ta nữa. Nó là của người khác chứ không phải của ai. Nó là của con mình”. Đó là lời than xé ruột gan của một người cha hết lòng yêu thương con nhưng phải sống xa con! Anh xin lỗi, chắc anh đau lắm! Anh rất hiếu thảo, vừa nhận tiền đăng ký đã nghĩ đến cha: “Ba cho con ba đồng để thỉnh thoảng ăn quà… Con đi chuyến này, khi nào có thì cố gắng làm ăn. Trăm con mới về, không có tiền, sống khổ sở ở làng này nhục lắm…” Thương cha, hiếu thảo, anh nghe theo lời cha “không lấy đám này thì khổ. cưới người khác” mặc dù anh ta yêu cô gái. Bạn là nạn nhân của trò thách cưới!
Nơi ông tìm đến với hy vọng làm lụng vất vả để có trăm đồng bạc là nơi đầy rẫy sự đày đọa và bóc lột sức lao động tinh vi, tàn nhẫn của thực dân Pháp. Phải chăng lão quá thật thà hiền lành nên mơ mộng xa rời thực tế, chỉ có lão Hạc nhìn ra vấn đề “nó là người của người khác, đâu phải con mình?” Hóa ra ông là nạn nhân của thực dân Pháp trong việc cướp bóc tài nguyên, nhân lực của Việt Nam. Vì muốn vươn lên, rửa nợ vinh nhục, muốn sống đủ đầy, sung sướng, anh lại rơi vào cạm bẫy, trở thành một nô lệ tội nghiệp! Từ đây, bạn sẽ mòn mỏi chờ đợi vì lẽ thường đã được kết luận:
Cao su xanh lạ Mỗi cây bón xác một công nhân
Hình tượng con lão Hạc tiêu biểu cho một người thanh niên trung thực, yêu đời, có khát vọng vươn lên, sống tốt bằng chính nỗ lực của mình. Thương cha nhưng bất đắc dĩ, anh trở thành nạn nhân của chế độ bóc lột đương thời.
Nghệ thuật xây dựng rất độc đáo, hình ảnh người con của lão Hạc được thể hiện qua cuộc trò chuyện tâm sự giữa lão Hạc và ông giáo. Hình ảnh con lão Hạc không trong trẻo như lão Hạc nhưng thật đáng thương. Cùng với lão Hạc, các nhân vật đã làm nổi bật chủ đề của tác phẩm và tố cáo chế độ đương thời. Đặc biệt, những người lao động chân chính là nạn nhân của đói nghèo, phong tục hôn nhân rườm rà và sự bóc lột của các đồn điền cao su do chủ rừng người Pháp làm chủ. Bên cạnh đó là những hình ảnh chị Dậu, anh Dậu, Cái Tí, Lão Hạc và con lão Hạc góp phần làm rõ bức tranh hiện thực về xã hội nước ta thời Pháp thuộc.
Xem thêm các bài văn mẫu thuyết minh, phân tích, lập kế hoạch tác phẩm lớp 8:
Mục Lục Văn Mẫu | Ngữ văn hay lớp 8 theo từng phần:
Giới thiệu về kênh Youtube
lao-hac.jsp
Các bài văn lớp 8 khác
Bạn thấy bài viết Phân tích hai nhân vật cha và con trong truyện ngắn Lão Hạc hay nhất – Ngữ văn lớp 8 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích hai nhân vật cha và con trong truyện ngắn Lão Hạc hay nhất – Ngữ văn lớp 8 bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptphandinhphung.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy
Nhớ để nguồn bài viết này: Phân tích hai nhân vật cha và con trong truyện ngắn Lão Hạc hay nhất – Ngữ văn lớp 8 của website thptphandinhphung.edu.vn
Chuyên mục: Văn học