Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11

Bạn đang xem: Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11 tại Trường THPT Kiến Thụy Đề: Trong “Hạnh phúc của một tang …

Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11
Bạn đang xem: Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11 tại Trường THPT Kiến Thụy

Đề: Trong “Hạnh phúc của một tang gia”, Vũ Trọng Phụng viết: “Cái chết ấy đã làm cho bao người hết sức vui mừng”.

– Chứng minh điều đó qua các nhân vật trong đoạn trích.

– Câu nói ngược đời ấy của Vũ Trọng Phụng đã thâu tóm cả một thứ “tình người” được xây dựng trên hai thứ lớn nhất: sự tàn ác và dối trá. Hãy làm rõ.

Tiếng cười của sự căm ghét mãnh liệt xã hội thực dân phong kiến ​​tư sản, cái xã hội mà Vũ Trọng Phụng gọi là “thằng khốn nạn”, là “con chó bẩn thỉu” trong Số đỏ nói chung và Hạnh phúc của một tang gia nói riêng cứ xoáy mãi. đi sâu vào tâm trí người đọc. Đó là một “thái độ nhân hậu” được xây dựng trên hai điều, sự tàn ác và dối trá là những biểu hiện sâu sắc nhất được thu lại trong câu văn tưởng như nghịch lý nhưng hợp lý: “Cái chết ấy đã làm cho bao người sung sướng”.

Một gia đình đông con, nhiều con cháu, họ hàng, quen biết của cụ cố Hồng là một xã hội phong kiến ​​tư sản lố bịch. Khi sinh ra, lớn lên, trưởng thành vào đời, con người luôn mong ước cho mình được hạnh phúc. Khi ra đi với cát bụi chẳng có gì khác ngoài mong muốn nhận lại những giọt nước mắt đau thương của người còn sống. Tuy nhiên, khi xuống “suối vàng”, cái chết của cụ cố đã mang lại biết bao niềm vui, sự xúc động, mừng rỡ cho con cháu trong gia đình ông Hồng. Tình người đó chỉ tồn tại trong một xã hội bất công đầy rẫy sự thối nát và nhơ nhớp. Truyện dường như là điển hình cho cái xấu xa mà xã hội đã đem đến cho tác phẩm của Vũ Trọng Phụng. Ngay trong nhan đề của đoạn văn, tác giả đã có ý nhấn mạnh sự độc ác và dối trá. Hạnh phúc gắn liền với tang tóc và tang tóc tạo ra hạnh phúc. Đoạn văn làm nổi bật hai mặt đối lập này bằng một câu chuyện ngụ ngôn hài hước tự nhiên, logic.

Nhìn nét mặt, hành động của từng nhân vật trong chương truyện, người đọc cảm nhận được niềm hạnh phúc mà mình sẽ được đón nhận bấy lâu nay. Khi ông mất, không biết ông cố có nhận ra rằng cái chết khiến nhiều người rất vui mừng hay không. Niềm hạnh phúc trào dâng qua đôi mắt mơ màng của cụ Hồng khi nghĩ: “Khi nó mặc bộ đồ ngủ, chống gậy ho sặc sụa, khóc lóc, để người ta phải chỉ trỏ:

– Ôi chao, tiểu tử đến như vậy!

Ông nhắc nhở cả mười rằng ai cũng phải khen ngợi một đám tang như vậy, một cây gậy như thế… Viễn cảnh hiện ra trước mắt ông Hồng thật lạ lùng và cay đắng, Người ta kéo đến đưa xác ông cố đi. xuống suối vàng, không cần xem “con trai” bao nhiêu tuổi, chống gậy gì, tang lễ lớn nhỏ ra sao. Nhưng, những suy nghĩ đó đã phản ánh đúng tâm trạng của cụ Hồng trong đám tang “tấp nập” và “hỗn loạn”.

Còn ông Phan trồng sừng thì thấy rằng “không ngờ giá trị của cặp sừng hươu vô hình trên đầu mình lại lớn đến vậy?”. Ông mừng rơn khi nghe ông Hồng nói nhỏ vào tai sẽ cho thêm vài nghìn đồng cho con gái và con dâu. Có vẻ như để mang tiếng đại gia, ông Phấn mọc sừng và không ngờ lại nhận được số tiền lớn như vậy. Dù sao thì “cái chết ấy” cũng đã mang lại cho anh biết bao hạnh phúc và niềm vui. Với cái sừng mà Xuân Tóc Đỏ vô tình hay hữu ý gắn cho ông Phan cũng đủ để ông cảm ơn rồi. Trong không khí tang lễ xôn xao, “người phục vụ đếm một nghìn tám trăm bảy hai, cộc lốc tôi biết, khốn nạn, nói tiếp đi!” của cụ cố Hồng”, ông Phấn mọc sừng để kịp tính toán với Xuân việc làm ăn… nhưng trước hết ông trả cho Xuân năm đồng. Đúng vào giờ phút thiêng liêng ấy của một đời người kết thúc. người ta vẫn không quên được chút ánh hào quang của đồng tiền, càng lao theo nó một cách say mê, cuồng nhiệt.

“Trước mắt đám con cháu bất hiếu đang nóng lòng muốn nhanh chóng chôn cất thi thể ông cố”, cụ Hồng nhắm mắt kêu lên đau đớn. Tại sao bộ mặt giả tạo của họ lại xấu xa và đáng khinh như vậy. Họ đến đám tang để trưng bày những bộ trang phục sáng tạo của mình cho mọi người “chiêm ngưỡng”. Anh Tư Tấn phát điên lên vì thủ sẵn mấy cái máy ảnh chẳng bao giờ dùng đến. Bà xã Văn Minh sốt ruột vì không được mặc bộ đồ ngủ hiện đại, ren trắng viền đen – là “sáng tạo thời trang mới nhất”. Những thứ rất tốt với nhau mà cửa hàng Tây hóa một khi phát huy có thể cho những người đang đau đớn vì người chết cũng có thể hưởng được chút hạnh phúc nhỏ nhoi ở đời. Vì vậy, họ đi đám ma như đi đám cưới. Họ chỉ biết thỏa mãn những mong muốn, ước vọng của mình mà không để ý đến những người đã khám bệnh cho cụ cố khi cụ ốm và sau khi cụ qua đời. Còn cháu gái ông là bà Tuyết thì tự nhiên diện những bộ quần áo hiện đại không phù hợp. Với bộ đồ ngây thơ của Tuyết và cái nhìn của người tình cũng đủ cho thấy cái chết của ông cố chỉ khiến họ vui vẻ và hạnh phúc.

Mỗi người mỗi vẻ, cảnh sát Min De và Min Toa cũng vô cùng sung sướng khi được đám tang “khủng” này thuê để giữ gìn trật tự. “Vậy tang lễ của mọi người đều vui vẻ.” Một đám ma theo đủ lối Ta, Tàu, Tây “kiệu bát cống, heo quay đánh đu, cho đến gió lốc kêu xèo xèo và những tràng hoa, đến ba trăm câu đối, vài trăm người đi đưa có ông Tư Tấn “chỉ huy” thì nhốn nháo, xôn xao và náo nhiệt, xứng đáng là hội chợ cho những tay máy nghiệp dư chụp ảnh. cái đầu anh”. Câu nói nghe sao mà đắng cay. Dường như trong cái xã hội phức tạp ấy không còn tồn tại tình người. Họ đối xử với nhau, đến với nhau chỉ vì ánh sáng của lối sống “văn minh hiện đại” dẫn lối, một số trong suy nghĩ của họ không liên quan gì đến chính người đã chết, trong lòng họ dường như không còn chút tình yêu thương giữa con người với nhau nữa, giữa họ là khoảng cách của sự tàn nhẫn và dối trá.

Đọc đoạn đầu đoạn trích, ta nghĩ lòng con cháu ông cố tổ thật ghê tởm. Nhưng chưa hết, chính những đứa con bất hiếu, bất hiếu lại muốn khẳng định mình là những người bất hiếu nhất thế gian. Tang lễ mà họ đang tổ chức phải trở thành kiểu mẫu trên thế giới. Những người mong mỏi cha mình qua đời nhanh chóng đã tìm thấy niềm hạnh phúc vì đây là dịp để họ thể hiện lòng hiếu thảo bằng cách tổ chức một đám tang hoành tráng, vang dội, mong muốn “bẩn thỉu” đó tồn tại hàng ngày. cháu, bất nhân, bất nghĩa có nghĩa là tất cả cuộc sống hỗn độn, phức tạp của một đời sống xã hội “chính quy” thối nát.

Câu chuyện về một gia đình trở thành điều đại diện cho cả một xã hội. Từ niềm sung sướng, hạnh phúc của một “bầy người kinh khủng” là một “trạng thái nhân từ” được xây dựng trên nền tảng của sự tàn ác và dối trá. Người và người đối với nhau như băng giá, đông cứng, không chút hơi ấm yêu thương. Cái chết của ông cố không gây đau khổ cho ai, họ đến dự đám tang để sớm nhận và thực hiện di chúc. Chỉ lặng lẽ phía sau trang sách là nỗi đau, tiếng cười, nước mắt và sự phẫn nộ của nhà văn và độc giả. Các cháu và các con của ông cho mình là bất hiếu, họ không nhận ra trong suy nghĩ và hành động của mình là sự độc ác và dối trá đến tột cùng. Cây cầu mà họ tạo ra để đạt đến hai chữ “chí hiếu” là chữ độc ác và dối trá.

Cố gắng che giấu nội tâm xấu xí, thối nát với bên ngoài là một lời nói dối tàn nhẫn. Thế giới họ đang sống, đang tồn tại không phải là thế giới của tình cảm. Thế giới tình người chỉ tồn tại khi con người tin tưởng và tôn trọng nhau. Còn ở đây, con người như vật hiến tế cho vòng bất nhân, bất hiếu.

Hạnh phúc và niềm vui thần thánh của họ tuy khác nhau nhưng đều quy tụ dưới hai thứ độc ác và dối trá. Người đi đám ma rất đông, cái ác, cái thối nát của xã hội thì đâu đâu cũng có. Với điệp khúc: “Đi thôi”, tác giả đã miêu tả một đám tang khổng lồ mà mọi người tha hồ chiêm ngưỡng. Nhưng trong nhóm đó, không có ai thực sự đến đám tang. Tất cả người trong nhà hay ngoài gia đình, già hay trẻ, nam hay nữ, tuy cố giữ nét mặt u buồn, nhưng thực ra họ đều vui vẻ và hạnh phúc vì một điều gì đó. “Đám cứ lộng hành” có nghĩa là sự vô liêm sỉ, sự giả dối cứ diễn ra trắng trợn không có hồi kết và không biết sẽ kéo dài bao lâu, khi nào mới chấm dứt. Thế giới loài người mà tác phẩm, đoạn trích nói đến chỉ toàn độc ác và dối trá. Sự độc ác, dối trá ấy không chỉ diễn ra trong xã hội “sính ngoại” mà nó tồn tại sâu sắc, đậm nét hơn ở chính những người cùng họ hàng, họ hàng, quen biết. Đám tang đại tổ giàu sang, phú quý, ồn ào không che nổi bản chất gian ác, lừa lọc của ông Hồng, ông bà Văn Minh, Xuân Tóc Đỏ và cả thầy Tăng Phú…

Sự lố bịch của đám tang với hình ảnh xuất hiện của hai kẻ lừa đảo Xuân Tốc Độ và Tăng Phù đã làm cho sự độc ác, dối trá càng được bộc lộ rõ ​​nét và sâu sắc hơn. Tại sao bà cố Hồng lại phấn khích trước sự có mặt của hai nhân vật này? Vì sáu chiếc ô tô chở sư từ chùa Bà Banh? Vì hai vòng hoa đồ sộ? Ai biết được điều đó! Chỉ biết sự có mặt của những thứ này khiến đám tang vốn đã nực cười lại càng thêm lố bịch. Người ta chỉ biết rằng nhà sư Tăng Phú đã lợi dụng “cơ hội tang gia để trục lợi trong đấu tranh chính trị nhằm củng cố uy tín của Tổng hội Phật giáo”. Xuân Tóc Đỏ là ân nhân của gia đình ông cố Hồng và là “chồng yêu” của bà Tuyết. Hạnh phúc gia đình, dưới con mắt tinh tường của Vũ Trọng Phụng, lũ ác nhân này không phải là một “nhóm người”, chúng đông đảo và có mặt khắp nơi. Vì vậy, có người coi đám tang ông cố như một cuộc hành trình xuống mồ của cả xã hội thực dân phong kiến. Bởi sự dối trá và độc ác của nó đã đến mức bị phơi bày trắng trợn và ầm ĩ, ai có thể để nó tồn tại và làm trò cười cho mọi người được.

Xem thêm các bài văn mẫu về phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 11:

niềm hạnh phúc

Các bộ đề lớp 11 khác

Bạn thấy bài viết Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11 bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptphandinhphung.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy

Nhớ để nguồn bài viết này: Chứng tỏ Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm hay nhất – Ngữ văn lớp 11 của website thptphandinhphung.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm bài viết hay:  Nhân cách nhà nho chân chính trong bài thơ Bài ca ngắn đi trên bãi cát hay nhất - Ngữ văn lớp 11

Viết một bình luận